T̀NH CA CHO NGƯỜI
ĐƯỢC YÊU
CHÚA NHẬT VI THƯỜNG NIÊN
(Năm C)
Lc 6,17.20
– 26
HẠNH PHÚC QUÁ ĐƠN SƠ!
Theo một
cuộc điều tra vừa được công bố
ngày 12.07.2006, người dân Việt Nam là một trong
những cư dân hạnh phúc nhất trên thế giới và
là những người hạnh phúc nhất ở châu Á.Trong
bảng xếp hạng “Happy Planet Index” (Chỉ Số
Hạnh Phúc Thế Giới) lần đầu tiên
được Tổ chức New Economics Foundation (NEF) công
bố, Việt Nam đứng thứ 12 trên 178 nước
được xếp hạng về hạnh phúc trên
thế giới, bỏ xa những quốc gia có GDP cao ngất
như Nga (172/178), Mỹ(150), Anh(108), Pháp(129), Đức(81), Nhật(95),Canada
(111),v..v… Cũng chẳng có ǵ là mâu thuẫn, khi đối với người dân Việt,
hạnh phúc thật đơn sơ!
Một tin
đăng trên VNUnet mà thoạt nghe thật buồn
cười : Một thiếu niên 17 tuổi người
Trung Quốc hẹn gặp "Flying Skirt" vào đúng
ngày lễ tặng quà 26/12. Khi thấy cô bạn ảo
"kém xinh" hơn nhiều so với tưởng tượng
và lại c̣n già hơn cậu 10 tuổi, cậu tỏ ra
rất chán nản và đă treo cổ chết vào ngày
30.12.2006.
Theo báo cáo của
Tổ Chức Y tế Thế Giới (WHO), tự tử hiện nay là
một trong ba nguyên nhân gây tử vong
hàng đầu ở nhóm người 15-44 tuổi. Mỗi
năm thế giới có khoảng 20-60 triệu
người cố tự tử, với khoảng 1
triệu người chết. Con số này cao hơn cả
số người thiệt mạng v́ án mạng và chiến tranh! Phải
nói rằng: tự tử trở thành một cái dịch lây
lan nhanh và ám ảnh rất nhiều học sinh, sinh viên
ở cả ba miền đất nước Việt-Nam
vốn hiền lành chân chất và chịu thương
chịu khó nầy. Lư do đưa ra của các học sinh
sinh viên nầy cũng na ná như nhau: thất bại trong
học tập và thất bại trong t́nh yêu, điều
đáng lẽ không thể xảy ra ở lứa tuổi
nầy. Và người ta không thể chối chạy
một thực tế: sự suy đồi đạo
đức, luân lư nay đă trở thành một thứ ung
thư di căn đến tất cả mọi bộ
phận trong xă hội. Hậu quả của tôn thờ
vật chất, đam mê sắc dục, sẵn sàng bán
rẻ lương tâm v́ danh lợi…. Nguyên nhân th́ chẳng
cần phải các “chuyên gia tâm lư” mới rơ, nhưng
biện pháp chấn chỉnh và phục hồi nhân phẩm,
đạo đức, luân lư, th́ không một ai đưa ra
được điều ǵ
hay ho, nếu như không muốn nói là chẳng khác
“thầy bói sờ voi”, mù đi dắt mù. Đó là cái giá phải trả
của một xă hội vô thần và duy vật chất.
Luật pháp không thiếu, nhưng chưa kể kiểu
hành sự “nén bạc đâm
toạc tờ giấy”tràn lan, khiến cho “con voi dễ dàng
chui qua lỗ kim” (cách nói
của Truyền H́nh Trung Ương), th́ luật pháp
chỉ là cái tối thiểu làm cho con người sợ - mất tự do, bị tiếng
xấu, tù đày tốn kém khổ sở, mất quyền
lợi,…- mà không thể giáo dục lương tâm,
đạo đức. Đạo đức
được ví như hàm thiếc, giữ cho ngựa
đi đúng đường và thuần hoá cả những
con ngựa bất kham. Một khi không có đạo
đức, th́ ngựa sẽ sổ lồng và chẳng
có luật pháp hay biện pháp
nào lấy lại được trật tự.
Một quan sát và
nhận xét nhỏ có thể gây ngạc nhiên không kém:
giữa những người tự tử, không mấy khi
gặp một người ăn xin, tàn tật. Những
người chỉ biết ngước mắt nh́n lên,
trông chờ sự bố thí của người khác, lại
thèm sống, muốn sống và t́m mọi cách để
bảo vệ mạng sống ḿnh. Trái lại tuyệt
đại đa số những người tự hủy
là những kẻ “no cơm rững mỡ”. Thần
tượng là diễn viên điện ảnh hoặc ca
sĩ chết, tức khắc không thiếu những kẻ tự tử
theo. Công nương Diana - đó là theo cách gọi của
hoàng gia Anh , thực chất chỉ là một phụ nữ
dâm ô, trụy lạc, sa đọa – đă khiến cho
hàng trăm con tim thổn thức – và cả chết theo - , khi cô ta tử nạn cùng
người t́nh con trai tỷ phú Ả-Rập sau một
cuộc say sưa trác táng. Xét cho cùng, từ đáy thẳm
tâm hồn, tất cả đă mơ ước, đă khao
khát t́m kiếm hạnh phúc, nhưng trong tâm tưởng
lại chỉ nh́n thấy, chạm trán vào họa do chính
bản thân tạo ra, và họ trút lỗi lầm lên
người khác, đổ cho số phận. Họ
“nắn” hạnh phúc theo khuôn mẫu của riêng ḿnh,
chỉ thích hưởng thụ trái hạnh phúc thật
ngọt ngào, mà không muốn mất một chút công sức,
mồ hôi, hy sinh nào để chăm bón cho cây hạnh phúc,
trong khi người khác phải dùng cả máu để vun
tưới. Điều hiển nhiên là khi cùng đường quẩn trí, sự sống
ṃn mỏi, chán chường, nặng nề, bế tắc, với
họ c̣n đáng sợ hơn cái chết. PHÚC dù vô h́nh vô dạng, lại
không phải là thứ để ta nắn nót, tô sửa tùy
thích, như ư, mà phải uốn ḿnh thực hiện đúng
các đ̣i hỏi lắm lúc khó khăn gian khổ. Nếu
làm sai , làm ngược lại, th́ chỉ rước
HỌA.
Thế
nhưng lạy Chúa Giêsu, khi đọc đoạn Tin
Mừng hôm nay, sao con cứ có cảm tưởng như
đang nghe bài vè nói nghịch đặc trưng của ca dao Việt-Nam, ví dụ bài: “ bao giờ cho đến tháng ba”, Ếch cắn cổ rắn tha
ra ngoài đồng. Hùm nằm cho lợn liếm lông,(…) Một
đoàn cào cào đuổi bắt cá rô. Lúa mạ nhảy lên
ăn ḅ, Cỏ năn cỏ lác ŕnh ṃ bắt trâu. Gà con
đuổi bắt diều hâu..”. Ư con muốn nói là những ǵ đối đáp
chan chát giữa bốn mối phúc thật và bốn mối
hoạ thật đều giống như một tṛ
đánh đố, tưởng là dễ nhưng lại gay
go vô cùng khi bắt tay t́m lời giải đáp. Tất
cả đều khác với suy nghĩ của con. Tất
cả đều như vè nghịch, nhưng khác với
nội dung vè, v́ những ǵ con nghe, lại là “Hiến Chương Nước
Trời”. Con nhớ lại một câu trong bài hát của nhạc
sĩ Trần-Tiến :”hạnh
phúc quá đơn sơ, đời tôi đâu có ngờ”. Đức
Ông Celli đă “không ngờ” cái chân lư đơn sơ của
hạnh phúc nơi người Công-giáo Việt-Nam, v́ thế
mà năm 1994, khi đến Nhatrang trong một chuyến thăm
Việt-Nam, Ngài ngỡ ngàng và cảm động khi thấy
nụ cười và tiếng hát luôn nở trên môi của họ,
kể cả trong tiếng nấc nghẹn ngào. Hạnh phúc
của người dân Việt – mà đa số sống ở
vùng nông thôn, một cuộc đời “bán mắt cho đất,
bán lưng cho trời”, vốn đă sần chai với nghèo
đói áp bức, - là sau khi ăn bửa trưa, mà vẫn thấy
c̣n có cái để ăn buổi tối, vợ chồng con
cái rách rưới mà vẫn bên nhau, trong nhà rộn ràng tiếng
cười tiếng nói, là được ăn,
được làm và được nghỉ theo ư ḿnh - dù
chẳng ai dám nghỉ tay dừng chân .. Hạnh phúc quá đơn
sơ. Chỉ có con là phức tạp hóa hạnh phúc,
khi cứ mơ tưởng đứng vào hàng ngũ
những kẻ giàu sang phú qúy và danh giá nhất, khi con mơ
có hết mọi tiện nghi cung phụng cho thân xác và không
thua kém bất kỳ ai. Cuộc đua tiền tài, danh lợi,
dục t́nh vắt kiệt sức con và làm con u mê, bất hạnh.
Ḷng tham vốn không đáy. Tham sân si đă và sẽ chẳng
bao giờ để con có được một giây phút
hạnh phúc thật sự. Lại nữa, không thể có
thứ hạnh phúc cất giấu gặm nhắm
thưởng thức và hưởng thụ một ḿnh, chưa
kể là hạnh phúc của con nhiều khi được
xây đắp vun quén bằng khổ đau, nước mắt
và cả máu của người khác. Hạnh phúc quá
đơn sơ: ở trong tầm tay con, chỉ cần
một chút thiện chí, một chút ước ao, một
chút cố gắng. Hạnh phúc từ các Mối Phúc
Thật của Chúa dạy, con đâu có ngờ, v́ nó quá
đơn sơ. Chính con
đă làm cho chúng thành những mối hoạ!
HẠNH PHÚC VỐN ĐƠN SƠ!