T̀NH CA CHO NGƯỜI ĐƯỢC YÊU

                       

CHÚA NHẬT VI PHỤC SINH (Năm C)

Ga  14, 23 – 29

 

 

HOME SWEET HOME

 

  Dẫu cho “một năm làm nhà,  ba năm trả nợ”, th́ một khi đă thành thân, bất cứ ai cũng biết rằng có “an cư” mới có thể “lạc nghiệp”. Nhưng ngoại trừ một số nhỏ được hưởng nhà cao cửa rộng nhờ vào tài sản của cha mẹ, th́ việc có được một ngôi nhà hoặc một căn hộ tươm tất không hề dễ dàng chút nào đối với lớp trẻ, nhất là trong một đất nước mà giá bất động sản luôn thất thường và ở mức cao, ngoài tầm với của các gia đ́nh trẻ. “Lập nghiệp”, v́ thế, gặp không ít những trở ngại khó khăn khi vẫn phải kéo dài bất định cảnh “nước sông gạo chợ”. Ngôi nhà – mái ấm gia đ́nh – là ước mơ của nhiều người. Có khi suốt một đời vẫn chỉ là giấc mơ

 

  Năm 1972, giữa lúc chiến sự ở Việt-Nam đang đến hồi quyết liệt, th́ Henry Kissinger, cố vấn an-ninh của nhiều đời tổng thống Mỹ như Nixon, Ford, nói một câu thoạt nghe rất  “ba phải”, nhưng ngẫm nghĩ lại mới thấy ông thật sự đáng nể: ”Miền Nam sẽ thắng nếu không thua! Miền Bắc sẽ thua nếu không thắng!”. Và hôm nay, dù không phải để gây “sốc”, nhưng Chúa Giêsu cũng đưa ra hai vế đối nghịch, mục đích là để không c̣n chỗ cho hồ nghi hoặc giải thích sai lạc, như người ta vẫn làm đối với những lời dạy khác của Người (và của Giáo Hội sau đó): “ Ai yêu mến Thầy, th́ sẽ giữ lời Thầy….Ai không yêu mến Thầy, th́ sẽ không giữ lời Thầy” (Ga 14, 23. 24), bởi v́ đó là ch́a khóa mở vào t́nh nghĩa thiết sâu thẳm với Ba Ngôi Thiên Chúa: “…Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy và chúng ta sẽ đến với người ấy và làm cho nhà người ấy nên chỗ chúng ta cư  ngụ”. Chúa Giêsu là Mạc Khải của Chúa Cha, đồng thời cũng là cầu nối bắc từ con tim và linh hồn chúng ta vào tận cung ḷng t́nh yêu vô biên của Chúa. Bởi đó, hai câu có vẻ đối nghịch nầy, là những câu hỏi, mà cá nhân chúng ta  - cá nhân chứ không phải cộng đồng, tập thể - phải trả lời dứt khoát với Chúa, không có nước đôi, không có hậu ư, không được “lập lờ đánh lận con đen”. Linh hồn chúng ta – nơi Chúa sẽ đến định cư nếu hội đủ điều kiện - phải có sự xác tín mănh liệt và vĩnh viễn, tóm lại, phải có sự đồng ư của chúng ta, để biến ngôi nhà vốn tuềnh toàng bất xứng,  trở thành “Home Sweet Home”, cho Thiên Chúa ngự đến. Trong mái ấm ấy, chỉ có Thiên Chúa và chúng ta. H́nh ảnh lăng mạn trong một bài t́nh ca trước đây, không phải hoàn toàn sáo rỗng, phi lư: “em nào mộng mơ quyền qúy cao sang: một căn nhà nhỏ, đôi trái tim vàng; một giàn thiên-lư giăng ngang; đường t́nh hai đứa thênh thang”. Sách Nhă Ca (Cantique des canriques) không ít những h́nh ảnh đẹp đẽ nên thơ như vậy, khi nói về t́nh yêu Thiên Chúa đối với con người.  

 

    Những ngày qua, các ngôi nhà xây không phép hoặc vượt phép ở hai thành phố lớn Hànội và Sàig̣n bị “chiếu tướng” và nhận lệnh đập bỏ (nếu không có phép) - hoặc tháo gỡ phần dôi dư (nếu xây vượt phép).  Những ngôi nhà cao tầng đồ sộ đâu phải xây trong ngày một ngày hai; trái lại các công việc diễn ra trong nhiều tháng, có khi nhiều năm, nhưng khi ai đó “thừa gió bẻ măng”, do ghen ăn tức ở hoặc bắt đầu vận dụng chính sách, th́ y như những khu nhà nầy mới mọc lên và làm cho họ khó chịu. Dù sao, lỗi vẫn thuộc  về chủ nhân các ngôi nhà nầy, do họ “hiểu ngầm” quá nhiều điều, có thể trước đây “thuận buồm xuôi gió”, nhưng nay khó bưng bít hết mọi con mắt và mọi cái miệng đang tập sử dụng sức mạnh của dân chủ. Họ đă sai sót  hoặc tính toán sai lầm và nay phải trả giá. Ngôi nhà góp phần vào hạnh phúc,. Nhưng liệu ngôi nhà trị giá 22 triệu đô-la của David và Victoria Beckham mới tậu ở Mỹ, sẽ giữ chọ họ hạnh phúc được bao lâu? Những tiện nghi siêu hạng và tiền bạc ê hề đă không giữ được chân bà vợ “đồng sàng dị mộng”của ông phó tổng giám đốc FPT, khi vụ ly dị khiến ông mất đứt 1.100 tỷ phải chia bà vợ hoặc tỷ phú Nga Abramovich, ông chủ câu lạc bộ bóng đá Chelsea, phải ngậm ngùi nh́n bà vợ và 11 tỷ đô-la đội nón ra đi! Chỉ v́ họ đă không làm hoặc không muốn làm ǵ để biến ngôi nhà vật chất của họ thành “home sweet home”.  Ngôi nhà t́nh yêu, mái ấm hạnh phúc của chúng ta và Thiên Chúa cũng chịu chung số phận, khi chúng ta ỷ y để một ḿnh Thiên Chúa xây đắp, vun quén; c̣n chúng ta không chỉ vô tâm và vô trách nhiệm, mà c̣n tiếp tay cho ma qủy và sự dữ đến phá hoại, đón rước vào nhà linh hồn những thói xấu hư hèn, những tội lỗi nhớp nhơ. Ngôi nhà chúng ta lúc ấy vẫn c̣n mang những tên thật kêu, nhưng thực chất chỉ là ổ điếm, chẳng khác nào nội dung bản hát nỗi tiếng qua giọng ca của John Halliday vào thập niên 1960s : “The House of Rising Sun” (Ngôi nhà mặt trời mọc), thật chất chỉ là …lầu xanh:

There is a house in New Orleans

They call the Rising Sun.

It's been the ruin of many a young poor boy,

And God I know I'm one.

 

Khúc t́nh ca con muốn hát hôm nay, buồn nhiều hơn vui, chát cay đầu môi hơn là ngọt ngào, v́ con cứ loay hoay dọn chỗ cho Chúa trong ngôi nhà rách nát của con, ngôi nhà chẳng c̣n nơi nào lành, song con vẫn do dự mời Chúa vào, không phải v́ xấu hổ do t́nh trạng cũ nát, xấu xí, bất xứng, mà là v́ con vẫn quyến luyến không nỡ chia tay với mái tranh vách nát c̣n lại, là những đam mê dục t́nh, là ích kỷ và ươn ái. Con ngại khi Chúa đến, Người sẽ quét sạch, rũ sạch. Con đang “thả h́nh bắt bóng”.  Ê chề thất vọng. Con xin mượn mấy câu hát của nhạc sĩ Trịnh-Công-Sơn để thưa với Chúa:

“Rồi một lần kia khăn gói đi xa
Tưởng rằng được quên thương nhớ nơi quê nhà
Ḷng thật b́nh yên mà sao buồn thế
Giật ḿnh nh́n tôi ngồi khóc bao giờ...”

 

  Câu mà ngày xưa Ngài trả lời cho các thanh niên sau đó thành môn đệ của Ngài :”venite et videte”, th́ nay con xin dùng để mời Chúa: “xin Chúa hăy đến mà xem”. Con chỉ muốn từ tận đáy ḷng thưa với Chúa: “Chúa không lầm, khi Ngài dựng nên con…dù con mang thân thể nặng nề,..dù con c̣n luôn mê măi trần thế…dù hiều khi con chẳng trung thành… dù cho bao phen con yều đuối..”, th́ Chúa vẫn thứ tha và yêu thương con, vẫn sẵn sàng vào cư ngụ nhà linh hồn con, để biến nơi tuềnh toàng rách nát xấu xí ấy thành “Home Sweet Home”, cho Chúa và cho con. Chỉ cần con thành tâm thiện chí muốn mời Chúa!

 

CVK Nguyễn-Thế-Bài   T̀NH CA CHO NGƯỜI ĐƯỢC YÊU 49

 

  ----------------------------------------------

Tạm dịch : Ở New Orleanscó một ngôi nhà;thiên hạ gọi là “Mặt Trời Mọc”. Đó là nơi những thannh thiếu niên hư đốn tàn lụi; và Chúa ơi, ta biết ḿnh là một trong số đó).