T̀NH CA CHO NGƯỜI
ĐƯỢC YÊU
CHÚA NHẬT XI THƯỜNG NIÊN C
Lc 7, 36 –
50
SỐNG CÓ NHẬN CÓ CHO
Tuần
vừa qua, cô người mẫu người Ba-Tây Gisele
Bundchen đă dám thách thức dư luận khi tuyên bố ”chẳng
có ai c̣n trinh tiết đến tận lúc cưới”. Chắn
chắn là đúng cho trường hợp của cô (!). Ngay
lập tức, siêu sao bóng đá người Ba-Tây Kaka của
Đội AC Milan đă lên tiếng trong cuộc phỏng vấn
của tờ báo Ư Vanity Fair, rằng anh và vợ vẫn giữ
trinh tiết khi họ lấy nhau: ” Kinh Thánh dạy rằng
t́nh yêu đích thực chờ đợi cho đến ngày
kết hôn…Nếu cuộc sống của chúng tôi ngày nay đẹp
đẽ dường nầy, tôi cho rằng đó là v́ chúng
tôi đă chờ đợi”. Điều thường thấy
ở các hoa khôi, người mẫu trên thế giới, -
Việt-Nam không nằm ngoại lệ - là ích kỷ, ưa
sống xa hoa và hầu như luôn gắn liền với những
x́-căng-đan đủ loại, kể cả là sa đọa,
đồi trụy. Cô hoa khôi
Việt-Nam Mai-Phương-Thúy là một trường hợp
đặc biệt, khi dành quảng thời gian “tại vị”
hai năm để làm công tác từ thiện, phần lớn
bằng tiền riêng của ḿnh và đến tận những
nơi xa xôi hẻo lánh của cả ba miền đất
nước, v́ cô thấy rằng đó cũng là lẽ công
bằng, v́ “tôi muốn
sống có nhận có cho”: sắc đẹp, danh tiếng,
nhiều hợp đồng quảng cáo, …là những ǵ cô nhận
được, nay cô thấy ḿnh phải cho đi. Không phải
ai cũng có được những suy nghĩ lương
thiện và vị tha nầy! Không phải ai cũng nhận
ra được chân lư tưởng chừng hết sức
giản đơn nầy!
Nếu có thể gọi
tên những ǵ xảy ra trong đoạn Tin Mừng hôm nay, th́
đây là một phiên toà, mà bị cáo là người phụ
nữ; giữ quyền công-tố là người Pha-ri-sêu mời
Chúa Giêsu đến nhà dùng bửa.
Luật sư biện hộ chính là Chúa Giêsu. Chủ định ban đầu
của Simon khi mời Chúa Giêsu, kẻ thù của nhóm Biệt-Phái,
là ǵ, th́ không thể nắm chắc được, nhưng
như cha ông ta vẫn nói : ”dấu đầu, hở đuôi”: Simon cũng như tất cả
mọi Pha-ri-sêu khác, chỉ chờ Chúa Giêsu sơ hở để
đánh giá, bắt bí, thậm chí là cái cớ để lên án.
Lần đầu tiên, Simon nghi ngờ những ǵ người
ta nói về Chúa Giêsu, và ông cho rằng Chúa Giêsu là “tay mơ”,
khi ngay cả một người đàn bà tội lỗi cũng
chẳng nhận ra. “Tội của chị ấy rất
nhiều, nhưng đă được tha, bằng cớ là
chị ấy đă yêu mến nhiều” (Lc 7, 47). Người
phụ nữ đă ư thức rơ những ǵ chị nhận được, v́ thế
việc cho đi của Chị
cũng hết sức quảng đại, không hề tính
toán, không xuất phát từ bất cứ động cơ
nào khác ngoài sự cảm mến tri ân. Chúa Giêsu đă sống
đạo lư ấy: Người đă nhận từ người
phụ nữ không chỉ những vật chất có giá trị
không nhỏ; mà là cả “tấm ḷng tan nát khiêm cung” (x. TV 50),
v́ thế người đă “cho” chị lại ơn tha thứ
và b́nh an. Tờ cáo trạng của người Biệt-Phái
Simon chưa đưa ra, đă bị “phá sản” và bị
vạch trần từ thái độ mời có tính cách đăi
bôi, mà thực tâm chẳng mấy trọng thị của ông
đối với Chúa Giêsu. Chúa Giêsu chỉ cho ông thấy cái
sai của ông: nhận nhiều, nhưng cho chẳng bao nhiêu!
Không phải t́nh cờ mà Thánh Sử Luca ghi lại
ngay sau chuyện nầy danh sách những phụ nữ đi
theo Chúa Giêsu, từ Maria Magdala được trừ bảy
qủy, cho đến bà Gio-an-na, vợ người quản
lư của vua Hêrođê, bà Su-san-na và nhiều bà khác nữa: “Họ
lấy của cải của ḿnh mà giúp đỡ Chúa Giêsu và
các môn đệ” (x. Lc 8, 1 – 3). Họ muốn sống có nhận
có cho! Giu-dà là thủ qủy của
Nhóm, nhận không ít “của cúng dường” mà người
ta giúp Chúa Giêsu và các môn đệ: Giu-dà không mất một
xu nào tiền túi, nhưng lại biển thủ tiền
chung! Giu-đà thấy ḿnh không được nhận, bởi
đó 30 đồng bạc bán thầy là món hời đầu
tiên và cuối cùng mà y cho là “đ̣i lại công bằng” sau mấy
năm trời theo Chúa mà chỉ hứng vất vả, thiếu
thốn, hiểm nguy, mà “chẳng nên cơm cháo ǵ!”. Ranh giới
giữa nhận và cho xem ra rất mỏng manh: có
những kẻ nhận nhiều, rất nhiều, nhưng
vẫn cho ḿnh là người chịu thiệt tḥi và v́ thế
“không cho” đối với họ cũng là chuyện b́nh thường.
Ngược lại, nhiều người luôn thấy ḿnh “có
nợ” với tha nhân, v́ ḿnh được nhận nhiều,
cho dù khó ḷng định ra họ đă nhận được
ǵ, khi đời sống vật chất thanh bạch, khó
nghèo và chịu không ít tai ương khốn khó! Kết thúc Hội Nghị Thượng
Đỉnh G.8 vừa qua tại Đức, nguyên thủ các
nước phát triển đă cam kết bỏ ra 60 tỷ đô-la
Mỹ để giúp các nước nghèo. Người ta khẳng
định rằng hành động nầy phần rất
lớn như để đáp lại lời kêu gọi của
Đức Thánh Cha Biển-Đức XVI, khi Người thúc
giục họ hăy giữ lời hứa. Động cơ
duy nhất để Người kêu gọi họ, chính là
“các quốc gia phát triển đă NHẬN nhiều, nay phải
CHO đi, mới là công bằng”.
Lạy Chúa Giêsu, con
muốn kết thúc những suy nghĩ về ứng xử
của những người trong bài Tin Mừng hôm nay, bằng những
đoạn ngắn gọn trích từ bài diễn văn
Mẹ Thánh Têrêxa Calcutta đọc lúc lên nhận Gỉải
Nobel Hoà B́nh danh giá: những mẫu truyện đẹp như
những bài thơ với tựa đề “SỐNG CÓ NHẬN
CÓ CHO”:
1. “Cũng giống
như một ông kia mà chúng tôi đón về từ cống
rănh, ông bị gịi ăn hết nửa người, chúng tôi
đưa ông về nhà ḿnh. Ông nói: “Tôi đă sống như
một con thú ngoài đường, nhưng tôi sắp
chết như một thiên thần, v́ đă được
yêu thương và được quan tâm”. Thật là kỳ
diệu khi nh́n thấy sự cao cả của ông này,
một người có thể nói như thế, có thể
chết như thế mà không than van, không nguyền rủa
bất cứ một ai, mà cũng chẳng so sánh bất
cứ điều ǵ. Như một thiên thần.
Đấy là điều cao cả nơi người dân
của chúng tôi. Và đó là lư do mà chúng tôi tin điều Chúa
Giê-su đă nói: “Thầy đói, Thầy ḿnh trần,
Thầy không nhà, Thầy bị hất hủi, chê ghét,
bỏ mặc; và các con đă làm điều ấy cho
Thầy”. Ông già khốn cùng nầy chỉ thấy ḿnh được
nhận quá nhiều!
2. Một
ông nọ đến nhà chúng tôi và bảo: “Mẹ Tê-rê-xa à,
có một gia đ́nh 8 con; họ không có ǵ ăn từ lâu
rồi; Mẹ làm điều ǵ đi !” Thế là tôi
lấy một ít gạo rồi lập tức đi
đến đấy. Tôi thấy mấy em bé với
cặp mắt ánh lên v́ đói. Tôi không biết anh chị em
có bao giờ thấy ai đói chưa. Tôi th́ thấy
nhiều lắm ở Ấn Độ. Bà chủ gia
đ́nh ấy cầm lấy gạo, chia ra hai phần,
rồi đi ra ngoài. Khi bà trở về, tôi hỏi bà: “Bà
đi đâu vậy ? Làm ǵ vậy ?” Bà đơn sơ
trả lời: “Họ cũng đói”. Điều làm tôi
choáng váng nhất là bà ấy biết họ là ai – là một
gia đ́nh Hồi Giáo – bà ấy biết rơ. Tôi không đem
thêm gạo tối hôm ấy v́ tôi muốn để cho
họ hưởng trọn niềm vui chia sẻ. Bà chủ
nhà khốn cùng nầy chỉ thấy ḿnh nhận quá nhiều
và phải đem cho!
Và lạy
Chúa, câu chuyện sau đây để con khẳng định
rằng lời cảm tạ tri ân đối với Chúa, từ
đó mà biết chia sẻ với tha nhân trong bất kỳ
t́nh huống nào, xuất phát từ ư thức NHẬN và CHO:
người dân Đan-Mạch nói chung và giới trẻ Đan
Mạch nói riêng luôn cảm thấy không thoả măn với
cuộc sống và không ngừng đói hỏi được
hưởng nhiều hơn măi, cho dù Đan Mạch là một
đất nước có thu nhập b́nh quân đầu người
và an sinh thuộc hàng đầu thế giới. Không bao giờ
họ ư thức được những ǵ họ nhận,
so với những nước nghèo như Tây Tạng, Soudan,
mà chỉ nhận được một phần trăm như
họ, th́ đă làm giấc mơ cổ tích. Song người
dân Tây Tạng luôn rạng rỡ nụ cười với
chén cơm hăy c̣n đầy. Họ thấy ḿnh vẫn c̣n nhận
được nhiều. Từng ấy đă đủ khiến
họ rạng ngời hạnh phúc, khiến người dân
Đan Mạch ngạc nhiên và ghen tỵ. Không biết được
ḿnh nhận, th́ làm sao có thể cho!