T̀NH CA CHO NGƯỜI
ĐƯỢC YÊU
CHÚA NHẬT XXII THƯỜNG NIÊN
C
Lc 14, 1. 7
– 14
IDOL! THỜ NGẪU
TƯỢNG!
Ở địa bàn tỉnh Kontum, thuộc Tây
Nguyên, con sông Đăk Bla dù là hiền lành vào mùa khô hạn
hoặc hung dữ vào mùa mưa lũ, cũng khiến
người ta ngạc nhiên, bởi thay v́ chảy xuối
hướng về Biển Đông như mọi ḍng sông
Việt-Nam, th́ nó chảy ngược lên phía núi cao và
đổ vào sông Mékong.
Việc con cái hư làm ê mặt mẹ cha, học
tṛ hư làm xấu mặt nhà trường và thầy cô,
kẻ dưới làm sai khiến cấp trên thẹn thùng
hỗ ngươi,…là những chuyện xảy ra
thường ngày. Nước mắt chảy xuôi, là
chuyện chẳng có ǵ đáng ngạc nhiên. Nhưng khi
nước mắt chảy ngược, khi người
lớn làm thế hệ trẻ mất mặt, khi cha
mẹ làm cho con cái ê chề nhục nhă, khi thầy cô
khiến cho học tṛ xót xa đau khổ, th́ phải đi
t́m căn nguyên. Mẫu số chung của các phản
ứng ấy là : BẼ BÀNG!
“Bẽ bàng” thay cho
học tṛ và gia đ́nh, khi tốn kém bao công sức tiền
của, để rồi sau nhiều năm học tập
tưởng rằng sẽ làm cho cha mẹ được
nở mặtt nở mày, th́ bị choáng váng lúc biết con
ḿnh “ngồi nhầm lớp”: học lớp năm, lớp
bảy mà đánh vần không ra,
mà cộng trừ nhân chia không làm được,
nhưng vẫn cứ [bị buộc phải] đều
đặn lên lớp và nhận bằng khen v́ thành tích
học tập. Đến kỳ thi tốt nghiệp, sau
bao công đèn sách, mang vào pḥng thi tất cả vui mừng và
hy vọng của cha mẹ họ hàng, th́ kết quả
thật phủ phàng: có trường tốt nghiệp… 0%.
Tâm hồn nhớp nhúa, mặt dày mày dạn
của những ban giám hiệu, của những thầy cô
thật đáng sợ, v́ sự b́nh thản của họ
trước tai ương tày trời mà họ gây ra. Họ
- những tội đồ - thản nhiên chỉ tay về
các cháu học sinh vô tội và tội nghiệp ấy
để rủ bỏ trách nhiệm. Chỉ có phụ huynh
là chết cả cơi ḷng. Chỉ có các em học sinh là bẽ
bàng! Và cũng chỉ có các nạn nhân băo lụt là bẽ
bàng, khi tiền bạc và vật phẩm cứu trợ
của đồng bào cả nước gửi đến
chia sẻ, lại bị bớt xén tư túi trong khi
nhiều cá nhân và gia đ́nh khốn đốn, đói
khổ. Người dân bẽ bàng khi thấy công lao mồ
hôi nước mắt của ḿnh đem nộp thuế,
lại bị những đám cán bộ thoái hoá biến
chất nhan nhản khắp cả nước, đủ
mọi cấp bậc vị trí, không khác nào một
đại dịch, thản nhiên nướng vào những
canh bạc đỏ đen, vào những ”cơn vui suốt
sáng, trận cười thâu đêm” dâm dật, trác táng.
Bẽ bàng thay cho
muôn tạo vật, khi sự dữ bước vào thế
giới thụ tạo qua việc Lucifer “ngồi nhầm
chỗ” và trút sự thất bại do kiêu căng đó lên
con người. Xa-tan đă muốn “chọn chỗ cao
nhất”, là “vị trí” của Thiên Chúa. Sau khi bị Thiên Chúa phạt nặng nề
đời đời, Xa-tan xúi giục loài người
bắt chước y“chọn chỗ cao nhất”, bằng việc
ngờ vực mệnh lệnh của Thiên Chúa, để
mong mau chóng không chỉ giống như h́nh ảnh của
Thiên Chúa, mà muốn được là Thiên Chúa. Loài
người những tưởng sẽ vâng phục
Đấng Tạo Hoá, nhưng rồi lại nghe theo
“đám phản loạn”, nghĩa là cũng phạm vào
tội danh “kiêu ngạo” và bị khai trừ khỏi
Vườn Địa Đàng. Từ đó. CÁM DỖ mang ư
nghĩa: Xa-tan làm mọi cách để giữ loài
người trong tội kiêu ngạo. Bao lâu con người
c̣n kiêu căng, c̣n ỷ vào ḿnh, c̣n coi khinh tha nhân, c̣n t́m
chỗ cao về tinh thần và vật chất, phân biệt
đối xử, nhiều khi bất chấp mọi
thủ đoạn để đạt ư muốn, th́
vẫn nằm trong quyền lực và sự kiềm
tỏa của Xatan.
Chúa Giêsu chỉ cho con người thấy t́nh yêu
và ḷng nhân hậu của Thiên Chúa Cha, để con
người bẽ bàng khi thấy sự vong ân bội
nghĩa của ḿnh, thấy kiếp nô dịch cho tội
lỗi và cho ma qủy, mà quay về với Chúa. Khởi đầu của
mọi tâm t́nh thống hối, là ḷng khiêm nhu tự hạ
(x.Pl 2,6 – 8). Chỉ khi nào chúng ta biết qùy xuống rửa
chân cho anh em (x Ga 13, 1 – 20), thay v́ nâng cao ḿnh lên bằng
việc coi anh em như những nấc thang để ḿnh
dẫm lên, vươn cao, th́ mới hiểu
được tinh thần Nước Trời.
Trong bài Tin Mừng
hôm nay, Chúa Giêsu tuyên chiến với tội kiêu ngạo. Cánh
cửa hẹp Nước Trời phải chen chúc, xô
lấn để vào được (trong Tin Mừng Chúa
Nhật trước) không thể chấp nhận kiêu
căng. Hay nói đúng hơn, phải tiêu diệt kiêu
ngạo để có thể qua Cửa Hẹp. Quy tắc
ấy dành cho hết mọi người và con cái Chúa
cũng không có ngoại lệ! Sự Chết đă len
được vào thế gian bằng kiêu ngạo, th́
phải bị tống khứ khỏi thế gian bằng
Sự Hạ Ḿnh Vâng Phục.
Thay vào bản t́nh
ca con hát, con mời Chúa dự thính một buổi biểu
diễn âm nhạc đang nỗi đ́nh nỗi đám
ở đất nước Việt-Nam.: Vietnam Idol!
Thực ra chỉ là một cuộc thi âm nhạc bắt
đầu từ ngày 23.05.2007, ăn theo bản gốc
American Idol (Mỹ) và Pop Idol (Anh) được
Việt-Nam-hoá. Phương châm của cuộc thi là
biến một người từ vô danh – con số 0 – thành
người nỗi tiếng (from zero to hero). Vietnam Idol
đang trong giai đoạn kết thúc, mỗi tuần
sẽ là một cuộc
“đăi cát t́m vàng”: trong mười thí sinh lọt vào chung
kết trên tổng số sáu ngàn người tham gia ban
đầu, mỗi tuần sẽ có một “sao” rụng,
cho tới khi chỉ c̣n một “sao” duy nhất trụ
lại được và trở thành “Idol - thần
tượng”.
Điều con muốn nói là cái “logo” của
chương tŕnh: h́nh đuôi một con chim công xoè ra với
bao hào quang vây quanh. Nếu con voi chết v́ cặp ngà và con
sư tử chết v́ tiếng hống, th́ chim công chết
v́ bộ lông. Không có bộ lông, chim công không khác nào một
con gà mái hoặc một con quạ xấu xí. Cái đuôi
rực rỡ lại trở thành cái họa sát thân.
Rất nhiều những kẻ làm cho trái tim
Hội Thánh mưng mủ, với việc luôn ở tư
thế sẵn sàng đưa ra những lời cay
độc để chỉ trích, phê b́nh Đức Giáo
Hoàng và các chủ chăn khác. Họ xoè cái đuôi tri
thức mà họ cho là hào quang của họ. Một bàn tay
ḥng che kín bầu trời. In cauda venenum: họ cố che
dấu ḷng kiêu căng, nhưng cái đuôi th́ chẳng
thể dấu được, cái đuôi - hậu ư - đầy tà ư, xấu xa, độc ác,
rồi cũng xuất hiện: đuôi của quỷ
dữ Xa-tan, made in hoả ngục!
Chỉ một Tự Sắc (proprio motu) “Summorum Pontificum”về
phụng vụ, mà Đức Thánh Cha phải loan báo,
phải chuẩn bị tinh thần cho mọi tín hữu
ngay từ khi Người lên ngôi giáo hoàng và sau ngày công
bố, c̣n để thêm hơn hai tháng mới đến
ngày có hiệu lực thi hành: 14 tháng 9, lễ suy tôn Thánh Giá
Chúa Kitô! Đức Thánh Cha nuốt lệ, để van xin
tín hữu Công giáo chấp nhận nội dung của tự
sắc nhằm hiệp nhất và hàn gắn những chia
rẽ trong nội bộ, để trước khi mời
gọi các Giáo Hội Kitô-giáo khác hiệp nhất, th́
phải “tề gia, nội
trợ” trước đă! Người mời gọi
mọi tín hữu – trong đó có những người
“chống đối chuyên nghiệp” - ngước nh́n Thánh
Giá, nơi Chúa Giêsu Kitô chịu khổ nạn chỉ v́
tự hạ vâng phục Chúa Cha.
Nhưng vẫn nhan nhăn những loại “trứng
khôn hơn vịt”, sẵn sàng “vạch áo cho người
xem lưng”, thích thú v́ những xào xáo mà họ gây nên. Rồi
những kẻ một thời mượn cớ
để ly khai, nay Giáo Hội ch́a bàn tay ra để
họ có thể trở về trong ṿng tay hiệp nhất
và giữ trọn danh dự, th́ vẫn ḷng chai dạ
đá. Hoá ra từ trong sâu thẳm, họ đă chủ
trương ly khai, chống đối và làm theo sở
thích.
Quidquid latet apparebit: bất cứ sự ǵ dấu
diếm rồi cũng sẽ lộ ra và cái đuôi chứa
nọc độc - in cauda
venenum - rút cuộc cũng không che đậy
được nữa! Với những hạng
người nầy, chỉ c̣n một từ thích hợp:
hết thuốc!