T̀NH CA CHO NGƯỜI ĐƯỢC YÊU

CHÚA NHẬT XXIV THƯỜNG NIÊN C

Lc  15, 1 – 10

 

DO NOT DISTURB !

 

Các báo đài trên thế giới những ngày qua đều nhất loạt đưa tin về vụ mất tích vào ngày 3.9, của tỷ phú Fossett, vốn có thú vui khác người là thích lập kỷ lục. Chính quyền địa phương đă điều động 14 máy bay t́m kiếm nhà tỉ phú ưa mạo hiểm nhưng không phát hiện dấu hiệu máy bay rơi do khu vực t́m kiếm quá rộng. Tuy nhiên, giới chức địa phương tỏ ra lạc quan rằng ông Fossett vẫn c̣n sống sót. Ngoài người nhà và thân hữu, th́ những kẻ mong ông sống sót nhất có lẽ là công ty bảo hiểm, để tránh được khoản bồi thường không nhỏ.

 

Một người đàn ông ở Sài G̣n t́m lại được đứa con trai thất lạc từ năm 1975. Một thanh niên ở Canada suốt cuộc đời sống phận mồ côi, bỗng dưng biết ḿnh vẫn c̣n có cha và anh em ruột ở Việt Nam. Sợi dây nối kết họ chính là một bài báo đăng trên tờ báo Tuổi Trẻ. Mẫu thử của ông Thạnh đă được xử lư cùng với mẫu thử của Thanh, sử dụng kỹ thuật PCR. Pḥng thí nghiệm cho kết quả ông Nguyễn Minh Thạnh là cha ruột của Thanh Campbell, với chỉ số cha 100.447. Tức là nếu chọn ngẫu nhiên 100.447 người đàn ông không có quan hệ ǵ với nhau, trong đó có ông Thạnh, th́ ông ấy là người duy nhất có ADN trùng khớp với ADN của Thanh.

 

Soudan, Somalie, nơi hàng trăm ngàn người dân chết và hàng triệu người phải lành nạn đói khổ v́ những cuộc nội chiến phi nghĩa liên miên kéo dài trong nhữg đất nước nghèo đói ở Phi Châu nầy.  Ngoài những món hàng viện trợ nhân đạo cứu đói, th́ chẳng ai buồn ngó ngàng đến những vùng chiến sự đẩm máu nầy, trừ những quốc gia và những tổ chức được lợi bạc tỷ qua việc buôn bán, cung cấp vũ khí.

 

Sau khi Diogène qua đời, trên mộ của triết gia người Hy-Lạp được dựng thêm một con chó bằng cẩm thạch để ám chỉ trường phái khuyển nho cay cú giễu cợt của ông, mà điển h́nh là câu chuyện vẫn được truyền tụng trong dân gian: ngay giữa ban ngày, người ta thấy ông rảo bước khắp các đường phố ở A-ten, tay cấm chiếc đèn lồng thắp sáng, miệng không ngớt hô to:” tôi đi t́m một con người”. Có lẽ đến cuối đời, trong mắt ông, vẫn chưa t́m được “con người” đúng như ông mong muốn.

 

Trong cuộc du hành vĩ đại để t́m hiểu nhữg sự sống ngoài hành tinh của ḿnh, khi đến trên Trái Đất, Hoàng tử Bé ( Le Petit Prince – Antoine de Saint Exupéry) nh́n thấy một khu vườn có rất nhiều hoa hồng và cậu cảm thấy rất đau khổ. Đoá hoa hồng của cậu đă kể rằng nàng là duy nhất trong giống ṇi của nàng khắp trong vũ trụ, thế mà ở đây có đến năm ngh́n đoá giống như nhau. Chỉ sau khi một con cáo xuất hiện, giải thích rằng đóa hoa của cậu là duy nhất và đặc biệt v́ bông hoa đó đă cảm hóa được cậu, có nghĩa là tạo nên những mối liên hệ khiến nó luôn là độc nhất với cậu.

 

Trong Tin Mừng hôm nay, người ta ngạc nhiên về tính nhân bản đầy ắp trong những dụ ngôn của Chúa Giêsu: sự quan tâm, sự gắn bó là nguồn gốc của yêu thương vượt xa mọi tính toan vụ lợi, với những hy sinh không đáng có và cuối cùng là niềm vui không tương xứng. Một đồng bạc chẳng mấy giá trị; một con chiên không phải là một tài sản to tát. Không ai mất giờ bỏ công kiếm t́m tới cùng, ngoại trừ Thiên Chúa!

 

Trong mắt Chúa và v́ T́nh Yêu vô biên của Người, Thiên Chúa giống như Lăo hà tiện Harpagon trong các hài kịch của đại văn hào Pháp Molière : cái ǵ cũng tiếc, cái ǵ cũng trân trọng, v́ thế mà xót xa khi đánh mất hay thất lạc cái ǵ thuộc về ḿnh, dù là nhỏ nhất,  hoặc phải gắng gượng chi ra cho ai. Khác chăng là sự thoả măn ích kỷ của Harpagon là nguyên nhân khiến Harpagon vui, v́ tài sản càng ít bị sứt mẻ và càng vun đầy th́ càng tốt; c̣n nơi Thiên Chúa là niềm vui vở lỡ v́ công lao được đền bù, v́ t́nh nghĩa gắn bó được nối lại. Niềm vui mà hàng xóm láng giềng được mời đến chia sẻ, chẳng thể nào so sánh được với niềm vui tự nhiên và tức thời của cả triều thần thánh thiên cung.

 

   Lạy Chúa, tự nhiên con muốn so sánh – có thể không được chỉnh lắm – h́nh ảnh hai người trong hai dụ ngôn nầy với hai vợ chồng trong một gia đ́nh Công giáo: khi nào th́ bà mẹ gác mọi sự để lục tung những ǵ trong đời sống t́nh cảm, đạo đức trong gia đ́nh, để t́m lại những đức tính của con cái, mà v́ chỉ lo toan cho việc làm ăn, bà đă mặc con cái đánh mất hoặc bị lấy đi ?

 

Khi nào th́ người cha ư thức con cái ḿnh đang bị lạc, và gác lại mọi sự - dù v́ tế mà bị thiệt hại lớn lao - để vác con cái trên vai, trong con tim, trở về trong yêu thương, an toàn và sum họp?

 

Khi nào th́ các nữ tu thấy Chúa Giêsu muốn các Vị thắp đèn ḷng cuộc đời ḿnh - bằng tinh thần khó nghèo và cầu nguyện - và cầm chổi - với tinh thần truyền giáo như Thánh Têrêxa Lisieux - quét hết rác rến ma qủy, giúp cho những kẻ lạc mất được t́m thấy lại t́nh yêu của Chúa?

 

Khi nào th́ các linh mục không c̣n khoanh việc mục vụ trong ṿng các bí tích, nhưng đôi mắt luôn mở to, đôi chân luôn chực chờ rảo bước và con tim luôn thôi thúc đi t́m con chiên lạc, không phải chỉ một hai, mà là đa số trong những kẻ Chúa và Hội Thánh trao phó cho các Ngài?

 

Bởi lạy Chúa, nếu không được thấm nhuần bài học quan tâm gắn bó v́ đức ái Chúa dạy hôm nay, nếu không học được nơi Chúa để biết qúy trọng mỗi một linh hồn, th́ con người dù sống bên nhau, dù cùng chắp tay cầu nguyện và thờ phương một Cha trên trời, th́ chẳng những vẫn dửng dưng với nhau, mà chẳng hề thấy liên quan ǵ nhau khi kẻ mất người c̣n. Bên bếp hồng T́nh Yêu của Chúa, con người run lên v́ sự lạnh giá trong quan hệ người với người, giữa con cái Chúa và con người và cả giữa con cái Chúa với nhau. Không chừng có kẻ c̣n hắt nước theo mưa, vui thầm v́ sự con đường hủy diệt anh em ḿnh đang lao vào và lún sâu.

 

Tội của những người suy nghĩ và hành động như thế nặng không thua ǵ  những kẻ liều ḿnh hư đi, như trong câu chuyện người Biệt-phái và người thu thuế cùng lên Đền Thờ cầu nguyện. Cái làm nên khác biệt trong tương quan giữa người với người, giữa giới hữu trách và những người được phó thác cho họ - dù ở  lănh vực bất kỳ nào – là sự gắn kết bổn phận với t́nh thương và liên đới, theo cách làm của Chúa Cha và của Ngài, lạy Chúa.

 

Con người sẽ khô khan, “hành chính” khi không làm sai bổn phận, không vi phạm các cam kết. Làm tṛn bổn phận th́ không thể có được niềm vui rạng ngời, trong sáng, vở ̣a, của người đàn bà t́m lại được đồng bạc hoặc của chàng mục tử t́m lại được con chiên bị thất lạc.

 

Khác biệt vẫn ở chữ ‘T̀NH”! Khác chăng là ở thái độ sống sợ phiền toái, mất thời giờ - tiền bạc – công sức, tự cô lập tâm hồn và niêm phong mọi cánh cửa dẫn tới tha nhân, bằng việc dán lên suy nghĩ, hành động của ḿnh hàng chữ : DO NOT DISTURB!

 

Nếu như Thiên Chúa cũng ghi ở cửa Thiên Đàng hàng chữ: DO NOT DISTURB!