T̀NH CA CHO NGƯỜI
ĐƯỢC YÊU
CHÚA NHẬT XXXIII THƯỜNG
NIÊN C
( CÁC THÁNH TỬ V̀
ĐẠO VIỆT NAM)
Lc 21, 5 –
19
CỌP
GIẤY !
Cha ông chúng ta vẫn thường dùng câu châm ngôn
« Hổ phụ sinh hổ tử », để ca
ngợi một người cha đă giáo dục con ḿnh nên
người giỏi giang, dũng cảm, mang vinh dự cho
gia đ́nh và gia tộc . Câu nầy cũng
được dùng để ca ngợi một
người con đă làm « mát mặt » cha mẹ và
gia đ́nh, gia tộc. Châm ngôn La Mă cũng có câu tương
tự : « talis pater, talis filius » (cha nào, con
nấy). Nhưng không thiếu những trường
hợp « con nhà tông » mà chẳng hề « giống
lông giống cánh », những trường hợp đau
ḷng cha mẹ, khiên cho gia đ́nh gia tộc mất mặt,
khi « hổ phụ » lại sinh ra
cọp..giấy !
Trước nạn những
tay đạo tặc tấn công để cướp
của và làm những điều xằng bậy với các
phụ nữ độc thân hoặc lái xe hơi một
ḿnh, người ta đă chế tạo các h́nh nhân giống
hệt những « khỉ đột » (gorilla,
tiếng chuyên môn để chỉ những vệ sĩ to
con và giỏi vơ), rồi bố trí cho ngồi vào ghế bên
cạnh người phụ nữ. Sáng kiến nầy
được hoan nghênh v́ hiệu quả tức thời.
Nhưng những h́nh nhân nầy, dù được chế
tạo tinh xảo đến đâu, cũng không qua mặt
được những tay « găng-tơ » chính
hiệu. Cũng chỉ là một thứ cọp giấy,
khiến cho mau chóng xảy đến việc « gậy
ông đập lưng ông » :
xe nào có vệ sĩ..dỏm, trở thành mục tiêu
của bọn đầu trộm đuôi cướp !
Ở các miền quê
Việt-Nam, đó là h́nh ảnh những con bù nh́n bằng
rơm, đội chiếc nón rách, khoác tấm áo tơi
tả, nhờ sức gió lay động để làm cho
lũ chim đến phá hại lúa dưa phải sợ hăi.
Hết gió giúp đong đưa, bù nh́n lại là ...bù
nh́n !Ở Trung Quốc có loại h́nh múa rối rất
đặc sắc : những h́nh nộm mỏng dính,
tượng trưng cho các nhân vật trong các truyện
thần thoại hoặc trong lịch sử, xuất
hiện và « diễn » vai của ḿnh, với
những màn nhào lộn, chiến đấu hêt sức
sống động, nhờ các nghệ nhân...giật dây phía
sau màn ! Không có ánh đèn phản chiếu, không có
nghệ nhân thành thạo điều khiển, các chú rối
bất động hoặc múa may lẫn lộn.
Ngoài việc hù doạ trẻ
em hoặc những người tiếp xúc lần
đầu, th́ chẳng ai sợ cọp giấy và cọp
giấy cũng không che dấu được thân phận
và bản chất của ḿnh lâu. Ngoài h́nh dáng bên ngoài, th́ h́nh
nhân hoặc bù nh́n cũng chỉ là thứ ngáo ộp, bởi
bản chất giả tạo và hời hợt không chóng th́
chầy sẽ « dấu đầu hở đuôi ».
Số phận những con rối dây, rối bóng hay rối
nước cũng không hơn ǵ, chỉ là « mua
vui cũng được một vài trống canh »
(Kiều - Nguyễn Du)
Kitô-hữu, vốn là con cái
của « hổ phụ », nhưng được bao
nhiêu người sống xứng danh là « hổ
tử » đúng với bản chất và ư nghĩa
của từ nầy ? Bao nhiêu tín hữu sống như
những con bù nh́n, gió chiều nào che chiều ấy,
giật dây th́ động đậy nhúc nhích, ngưng gió,
ngưng giật, lại trở về t́nh trạng bất
động : không nghe, không thấy, không biết và
dĩ nhiên là không làm ! Những người nầy
lại viện ra nhiều lư lẽ để biện minh
cho thái độ sống của ḿnh. Một trong những
« lập luận » mà theo họ « vững như
đồng », ấy là câu mà Chúa Giêsu nói trong bài Tin
Mừng hôm nay : « Vậy
anh em hăy ghi ḷng tạc dạ điều nầy, là anh em
đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. Chính Thầy
sẽ cho anh em nói thật khôn ngoan,... » (Lc 21, 14 – 15).
Đáng tiếc thay : bao
nhiêu dịp Chúa Giêsu muốn Kitô-hữu « phải bào
chữa » cho chân lư, cho đạo đức, để
bảo vệ lề luật của Chúa và Giáo huấn Giáo
Hội ; bao nhiêu điều xảy ra xấu xa, sai
lạc, lôi kéo không chỉ những người không tin Chúa
vào con đường tội ác như ngừa thai, nạo
phá thai, an tử, hôn nhân đồng tính và những
chuyện quái dị như nhân bản vô tính phôi
người (và đầu óc kiệu căn điên rồ
sẽ chẳng c̣n lâu nữa sẽ nhân bản vô tính
người !), mà c̣n được không ít Kitô-hữu -
phần lớn là trí thức cao - đồng t́nh v́ thấy
chúng hợp t́nh hợp lư, đáp ứng đ̣i hỏi
tự do và nhân phẩm, cũng là những
« quyền » căn bản của con người.
Tất cả những điều ấy và vô số
điều khác, Chúa « cho nói thật khôn ngoan », th́
chúng ta lại phủi trách nhiệm, cho rằng đó là
việc của Đức Thánh Cha, của hàng giáo phẩm
và rất... « khiêm nhường » khi suy
nghĩ : thấp cổ bé họng như tôi, có nói
cũng chẳng ai buồn nghe !
Đó mới là điều
đáng sợ : sinh ra, lớn lên, được giáo
dục trong đức tin để trở thành
« hổ tử », nhưng ích kỷ, hưởng
thụ và ỷ lại đă khiến nhiều người
trở thành « cọp giấy ». Những loại
người nầy rất mạnh mồm bạo miệng
khi nói những chuyện vô thưởng vô phạt,
chẳng mất ḷng ai, hẳng đụng chạm ai và
nếu có điều ǵ có khả năng làm người
khác khó chịu - dù đó là
về tín lư hoặc luân lư Hội Thánh dạy – th́ họ
luồn lách thật tài t́nh. Không ít người cho đó là
« ơn khôn ngoan », một trong bảy ơn cả
Chúa Thánh Linh ban cho và nhất là thể hiện đúng
lời hứa của Chúa Giêsu hôm nay : « Chính Thầy sẽ cho anh em nói
thật khôn ngoan » ( Lc 21, 15). Họ định
biến Chúa Giêsu và Thánh Linh Chúa trở thành đồng
minh...cọp giấy ! Trở thành một con bù nh́n,
họ muốn Chúa Thánh Linh làm hơi gió để đong
đưa suy nghĩ và hành vi của họ, để
trấn an lương tâm rằng họ cũng là
Kitô-hữu. Khi thấy ḿnh chỉ đáng – và đúng - là con
rối, họ lại kéo Chúa Giêsu làm kẻ giật dây
để họ che đậy bản chất đồ
giả của ḿnh.
Trong số những
người thuộc hạng nầy, c̣n có những kẻ
thà trở thành cọp giấy, c̣n hơn phải hy sinh danh
lợi, khi họ trở nên vô cảm trước đói
khổ tinh thần và vật chất của tha nhân.
Đồng tiền vít chặt và khép kín cửa ḷng họ.
Trong những ngày lũ lụt đă và đang diễn ra,
thật tang thương khốn khó , bao nhiêu Kitô-hữu
vin vào cớ nầy lẽ nọ, để làm ngơ bổn
phận chia sẻ của một con người với
đồng loại, chứ chưa nói là của một
Kitô-hữu vốn biết rơ ngày sau cùng Chúa sẽ và chỉ
phán xét về điều ǵ : « V́ xưa ta
đói, ta rét, các ngươi đă không cho Ta ăn, không cho
Ta mặc » (Mt 25, 31 – 46)
Trong cuốn « Giữ đạo theo cách liên tôn”(Being
religious interreligiously), Cha Phan, một linh mục rời quê
hương sang Hoa Kỳ, được đào tạo và
trở nên nỗi tiếng và nay là một giáo sư khoa
thần học tại đại học Georgetown, cho
thấy « lập trường »của ḿnh : những tôn giáo ngoài Kitô-giáo có một vai tṛ
tích cực trong lịch sử cứu độ theo cách
riêng của chúng , chứ không phải chỉ là một
sự chuẩn bị cho Phúc Âm Kitô-giáo.
+ Điều nầy khiến
cho việc cố gắng làm cho người ngoài Kitô-giáo
trở lại Kitô-giáo (= truyền giáo)chẳng c̣n mấy ư nghĩa
+ Tốt nhất nên tránh các
từ “duy nhất”, “tuyệt đối” và “hoàn vũ”
đối với vai tṛ cứu rỗi của Chúa Kitô;
+ Đức Chúa Thánh Thần
hoạt động trong một phương thế cứu
rỗi trong các tôn giáo ngoài Kitô-giáo không lệ
thuộc vào Ngôi Lời (có ư nói Chúa Kitô với tư
cách là Lời Thiên Chúa).
+ Hội Thánh Công giáo không
thể đồng hóa với Hội Thánh Chúa Kitô; v..v...
Mặc dù Thánh Bộ Tín Lư
Đức Tin đă rộng t́nh phân tích những sai lạc
nghiêm trọng trong suy tư và trong các cuốn sách , Cha Phan
vẫn t́m đủ cách để dây dưa, duy tŕ và
củng cố lập trường của ḿnh, nhất là
khi được những nhà thần học chống
đối Hội Thánh ( một số đă bị vạ
tuyệt thông !) khích lệ ca ngợi. Chúng ta chỉ
muốn đặt câu hỏi : Tổ tiên chúng ta,-
cũng là tổ tiên Cha Phan,- đă dùng máu đào để
chứng ḿnh đức tin vào Chúa Giêsu Kitô và Hội Thánh Công
giáo, hay là v́ Phật giáo, nho giáo hoặc những đạo
khác, mà theo Cha Phan, cũng có thể đem lại ơn cứu
rỗi như là Đạo Công giáo, cũng có nghĩa là
Đức Phật, Đức Khổng Tử cũng ban
ơn cứu rỗi được như Chúa Giêsu ? Hôm
nay toàn thể Hội Thánh Công giáo hiệp ư cùng Giáo Hội
Việt-Nam, để tạ ơn Chúa v́ ḍng máu vinh quang
của các bậc tiền nhân tử v́ đạo đă sinh
hoa trái phong phú nơi đất nước và dân tộc
Việt-Nam.
Cha Phan phủ nhận tất
cả, cho rằng ơn cứu độ có thể
đến từ mọi tôn giáo, không cứ ǵ Đạo
Công giáo mà phải ngu ngốc phí hoài sinh mạng ! Câu
trả lời có lẽ để dành cho Cha Phan và song thân
cũng như gia tộc Ngài !