Người buồn cảnh có vui đâu
Cảnh ơi cảnh chớ mang sầu như ai
Cây cành lóng lánh sương mai
Phải chăng giọt lệ bi ai khóc người
![](images/4Seasons03.jpg)
Giận mình số kiếp mù khơi
Đầy trời giông bão, một đời phù sinh
Ba chìm bảy nổi lênh đênh,
Gió mưa tơi tả, phận mình hẩm hiu
![](images/SadAutumn03.jpg)
Giật mình tuổi bổng về chiều
Thu qua Đông lại tiêu điều ngày Xuân
Tìm đâu ngày tháng tưng bừng,
Thẫn thờ đi giữa dương trần ngu ngơ!
![](images/SadAutumn02.jpg)
Giờ đây lưng mỏi mắt mờ,
Cho xong một kiếp bơ vơ lạc loài.
Nếu như còn có ngày mai,
Mượn người xưa chỉ một lời bình an.