Vụ Án Mạng đầu tiên

1 2 3 4 5

MichelAnge


1-

Tiếp nối những bài tản mạn về cơn cám dỗ đầu tiên, nhà cháu lẩn thẩn đọc tiếp những hàng Kinh Thánh sách Sáng thế ký, kể lại những gì xảy ra ngay sau khi con người, Adam và Eva, bị đuổi ra khỏi vườn Eđen.

Tất cả chúng ta đều biết chuyện gì xảy ra kế tiếp. Thê thảm và kinh khủng đã đành, mà vụ việc lại xảy ra giữa hai anh em ruột với nhau. Hơn nữa dường như nó xảy ra bất chợt. Thế mới là đau đớn !

Nào, mời các Bác đọc lại câu chuyện. Chúng ta thường chỉ đọc câu chuyện thương tâm này một cách riêng lẽ. Thói quen này khiến cho chúng ta không nắm bắt được những liên quan thú vị giữa hai biến cố quan trọng nhất trong buổi đầu lịch sử loài người :

Vườn Eden và Cánh Đồng Máu có nhiều tương quan

Nhà cháu cố ý ghi lại đây phần cuối câu chuyện cám dỗ và bi kịch của anh em gia đình Ađam: Các Bác chịu khó đọc lại một lần suốt phần trích dẫn, thử xem có khám phá ra được những liên quan giữa các câu Kinh Thánh này không ?


“8 Nghe thấy tiếng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa đi dạo trong vườn lúc gió thổi trong ngày, con người và vợ mình trốn vào giữa cây cối trong vườn, để khỏi giáp mặt ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa.
9 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa gọi con người và hỏi: "Ngươi ở đâu? "
10 Con người thưa: "Con nghe thấy tiếng Ngài trong vườn, con sợ hãi vì con trần truồng, nên con lẩn trốn."
11 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa hỏi: "Ai đã cho ngươi biết là ngươi trần truồng? Có phải ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi ăn không? "
12 Con người thưa: "Người đàn bà Ngài cho ở với con, đã cho con trái cây ấy, nên con ăn."
13 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa hỏi người đàn bà: "Ngươi đã làm gì thế? " Người đàn bà thưa: "Con rắn đã lừa dối con, nên con ăn."
14 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa phán với con rắn:
"Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và mọi loài dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi.
15 Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy; dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó."
16 Với người đàn bà, Chúa phán: "Ta sẽ làm cho ngươi phải cực nhọc thật nhiều khi thai nghén; ngươi sẽ phải cực nhọc lúc sinh con. Ngươi sẽ thèm muốn chồng ngươi, và nó sẽ thống trị ngươi."
17 Với con người, Chúa phán: "Vì ngươi đã nghe lời vợ và ăn trái cây mà Ta đã truyền cho ngươi rằng: "Ngươi đừng ăn nó", nên đất đai bị nguyền rủa vì ngươi; ngươi sẽ phải cực nhọc mọi ngày trong đời ngươi, mới kiếm được miếng ăn từ đất mà ra.
18 Đất đai sẽ trổ sinh gai góc cho ngươi, ngươi sẽ ăn cỏ ngoài đồng.
19 Ngươi sẽ phải đổ mồ hôi trán mới có bánh ăn, cho đến khi trở về với đất, vì từ đất, ngươi đã được lấy ra. Ngươi là bụi đất, và sẽ trở về với bụi đất."
20 Con người đặt tên cho vợ là E-và, vì bà là mẹ của chúng sinh.
21 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa làm cho con người và vợ con người những chiếc áo bằng da và mặc cho họ.
22 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa nói: "Này con người đã trở thành như một kẻ trong chúng ta, biết điều thiện điều ác. Bây giờ, đừng để nó giơ tay hái cả trái cây trường sinh mà ăn và được sống mãi."
23 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa đuổi con người ra khỏi vườn Ê-đen để cày cấy đất đai, từ đó con người đã được lấy ra.
24 Người trục xuất con người, và ở phía đông vườn Ê-đen, Người đặt các thần hộ giá với lưỡi gươm sáng loé, để canh giữ đường đến cây trường sinh.

 

Nếu ngươi hành động tốt, có phải là ngươi sẽ ngẩng mặt lên không? Nếu ngươi hành động không tốt, thì tội lỗi đang nằm phục ở cửa, nó thèm muốn ngươi; nhưng ngươi phải chế ngự nó."



1 Con người ăn ở với E-và, vợ mình. Bà thụ thai và sinh ra Ca-in. Bà nói: "Nhờ ĐỨC CHÚA, tôi đã được một người."
2 Bà lại sinh ra A-ben, em ông. A-ben làm nghề chăn chiên, còn Ca-in làm nghề cày cấy đất đai.
3 Sau một thời gian, Ca-in lấy hoa màu của đất đai làm lễ vật dâng lên ĐỨC CHÚA.
4 A-ben cũng dâng những con đầu lòng của bầy chiên cùng với mỡ của chúng. ĐỨC CHÚA đoái nhìn đến A-ben và lễ vật của ông,
5 nhưng Ca-in và lễ vật của ông thì Người không đoái nhìn. Ca-in giận lắm, sa sầm nét mặt.
6 ĐỨC CHÚA phán với Ca-in: "Tại sao ngươi giận dữ? Tại sao ngươi sa sầm nét mặt?
7 Nếu ngươi hành động tốt, có phải là ngươi sẽ ngẩng mặt lên không? Nếu ngươi hành động không tốt, thì tội lỗi đang nằm phục ở cửa, nó thèm muốn ngươi; nhưng ngươi phải chế ngự nó."
8 Ca-in nói với em là A-ben: "Chúng mình ra ngoài đồng đi! " Và khi hai người đang ở ngoài đồng thì Ca-in xông đến giết A-ben, em mình.
9 ĐỨC CHÚA phán với Ca-in: "A-ben em ngươi đâu rồi? "
Ca-in thưa: "Con không biết. Con là người giữ em con hay sao? "
10 ĐỨC CHÚA phán: "Ngươi đã làm gì vậy? Từ dưới đất, tiếng máu của em ngươi đang kêu lên Ta!
11 Giờ đây ngươi bị nguyền rủa bởi chính đất đã từng há miệng hút lấy máu em ngươi, do tay ngươi đổ ra.
12 Ngươi có canh tác đất đai, nó cũng không còn cho ngươi hoa màu của nó nữa. Ngươi sẽ lang thang phiêu bạt trên mặt đất."
13 Ca-in thưa với ĐỨC CHÚA: "Hình phạt dành cho con quá nặng không thể mang nổi.
14 Đây, hôm nay Ngài xua đuổi con khỏi mặt đất. Con sẽ phải trốn tránh để khỏi giáp mặt Ngài, sẽ phải lang thang phiêu bạt trên mặt đất, và bất cứ ai gặp con sẽ giết con."
15 ĐỨC CHÚA phán với ông: "Không đâu! Bất cứ ai giết Ca-in sẽ bị trả thù gấp bảy."
ĐỨC CHÚA ghi dấu trên Ca-in, để bất cứ ai gặp ông khỏi giết ông.
16 Ông Ca-in đi xa khuất mặt ĐỨC CHÚA và ở tại xứ Nốt, về phía đông Ê-đen.
(Stk 3: 8-4:16)

 

2-

Bây giờ chúng ta bắt đầu với câu đầu tiên trong câu chuyện :

“Bà thụ thai và sinh ra Cain. Bà nói: “Nhờ Đức Chúa, tôi đã được một người.” (Stk 4:1)
“L'homme connut Eve, sa femme; elle conçut et enfanta Caïn et elle dit : J'ai acquis un homme de par Yahvé.” (BJ)
“Adam vero cognovit Evam uxo rem suam, quae concepit et peperit Cain dicens: “Acquisivi virum per Dominum”.( Nova Vulgata)
“The man had relations with his wife Eve, and she conceived and bore Cain, saying, "I have produced a man with the help of the LORD."(NAB)
“And the man knew Eve his wife; and she conceived and bore Cain, and said: 'I have gotten a man with the help of the Lord.' ( Do thái)

Bản New American Bible lưu ý chúng ta chi tiết “chơi chữ” sau đây ở phần chú thích: Tên Do thái của Cain đọc là “kayin -Cain" còn động từ trong câu nói của bà Eva là “kaniti - I have produced". Đọc theo âm tiếng Do thái chúng ta có :
…vateled et kayin, vatomar: “kaniti ish et hashem.”

Nghĩa là sau khi cho ra đời kayin, Bà Evà nói: “kaniti ish et elokim.

Như thế cái tên “Cain – kayin”, là do người mẹ, bà Eva, giải nghĩa từ sự kiện bà “sở đắc –kaniti- acquired”được người con ấy từ Thiên Chúa.

Bà có thể nói: “barati ish et hashem –Tôi đã tạo dựng ra , created, một người với Chúa”, hay nói : “yatzarti ish et hashem - Tôi đã làm nên -formed một người với Chúa.

Nhưng bà không nói thế. Bà không dùng hai động từ đó. Mà bà dùng động từ “sở đắc” Bà nói: “Tôi sở đắc, kaniti, một người với Chúa- I have acquired a man with God.”

 

Bà nói: “Tôi sở đắc, kaniti, một người với Chúa- I have acquired a man with God.”


Những người khác trong Kinh Thánh sau này thường được người khác, bố, đặt tên cho như trường hợp của Ishmael, Moses và Samuel.

Nhưng Cain thì không như thế. Không ai đặt tên cho ông. Ông sinh ra là Cain rồi. Kinh Thánh ghi: “Bà thụ thai và sinh ra Cain.” (Stk 4:1)

Tên là người. Điều này lại càng đúng trong Kinh Thánh. Bà Eva đã cắt nghĩa con người Cain khi giải thích cái tên ấy bằng động từ “sở đắc, thủ đắc – kaniti –acquired “ nghĩa là sở hữu, tậu được, làm chủ, như sở hữu ruộng đất.

…vateled et kayin, vatomar: “kaniti ish et hashem.”

Câu kế tiếp cho chúng ta thêm một chỉ dẫn về con người Cain: “Còn Cain làm nghề cày cấy đất đai.” (Stk 4:2).

Tên, người, nghề nghiệp của Cain quả thực có liên quan mật thiết tới đất đai.

 

3-

Abel thì khác, hoàn toàn ngược lại .

Tên Abel, trong tiếng Do thái, đọc là “hevel” nghĩa là , “hơi thở - breath”, hay đúng hơn hevel là thoáng hơi nước khi con người thở ra trong ngày đông lạnh. Thoáng thấy đó rồi mất ngay. Như là phù hoa.

Hevel còn là một từ được dùng nhiều trong Kinh thánh. Đó là từ đầu tiên của sách giảng Viên. Vua Salomon, người khôn ngoan nhất thiên hạ, tuyên bố: “Phù hoa của mọi phù hoa. Tất cả chỉ là phù hoa - hevel havalim - Vanity of vanities, all is vanity” Nói cách khác, tất cả chỉ là hơi thở chóng tan !

Nếu nhái theo câu hát nổi tiếng, chúng ta có thể nói: “Khi mẹ đặt tên cho người, mẹ đặt phận số vào nôi !” Phận số của Abel là như havel.

Đất đai thì trường cửu, còn hơi thở thì chóng tan!

Nhận ra như thế, chúng ta thấy dường như kết cục câu chuyện đã được gồm tóm ngay trong hai câu đầu tiên này, khi giới thiệu các nhân vật liên quan trong câu chuyện .

Hevel – Abel, hơi thở, chết đi. Hevel chóng qua, tạm bợ, mỏng manh, phù du. Havel làm người chăn nuôi súc vật.

Còn Cain, người sở đắc, tìm cách thủ đắc đất đai và những gì đất đai cung cấp. ông làm nghề nông, canh tác đất đai.

 

4-

Nhưng điều thú vị chúng ta cần lưu ý đó là nhân vật thứ ba, người mẹ, bà Eva, với câu sảng khoái, đầy phấn chấn, thốt lên khi sinh đứa con đầu lòng: “Kaniti ish et hashem.

Đừng quên đây là vụ sinh nở đầu tiên của nhân lại. Bà Eva sinh con đầu lòng. Việc mang thai và sinh nở lạ lùng và kỳ diệu quá đến độ bà Evà đã thốt lên : - chúng ta nghe cho kỹ câu bà nói –
“Kaniti –tôi đã sở đắc-
Ish - một người
Et- qua/với/bằng/như
Hashem- Thiên Chúa.”

Trước khi tản mạn thêm về câu nói của bà, chúng ta thử đặt mình vào vị trí của bà Evà.

Nhà cháu và qúy vị đàn ông, không bao giờ cảm nghiệm được hết sự diệu kỳ của việc mang thai và sinh nở. Các bà, những nhân vật chính của việc đồng sáng tạo này, nếu suy nghĩ kỹ càng cho thấu đáo, may ra mới ngạc nhiên đúng mức về chuyện sinh con.

Khoa học dù có tân tiến đến bao nhiêu, sẽ không bao giờ chế tạo ra được, bắt chước làm ra được cái tử cung, cái “cung lòng người phụ nữ” nơi cái trứng đậu thai, lớn lên, được sinh dưỡng, phát triển thành con người.

Đây là một công việc sáng tạo thực sự, mà người cha và cả người mẹ chỉ là những khán giả và là người cộng tác thụ động. Cả hai chỉ biết nhẫn nại chờ cho đủ chín tháng mười ngày.

Bà Eva, người phụ nữ đầu tiên, cũng là người đầu tiên nhận ra điều rất mực kỳ diệu ấy. Bà biết mình chỉ là người cộng tác, nên Bà không nói “barati ish et hashem – Tôi đã tạo dựng ra , created, một người với Chúa” hay “yatzarti ish et hashem - Tôi đã làm nên -formed một người với Chúa.”

Bà nhận ra vai trò đồng cộng tác của mình nên bà thốt lên: “Kaniti ish et hashem.”

Dường như cái hoài bão “trở nên như Thiên Chúa” trong vườn Eden, giờ đây đang được Thiên Chúa tỏ cho bà thấy trong chín tháng mười ngày mang thai: Bà đang “tạo ra” một con người đấy thôi. Như Thiên Chúa trong ngày sáng tạo!

Sau bảy ngày tạo dựng Thiên Chúa nghĩ ngơi. Nhường công tác cho con người tiếp tục. Ra đi cày cấy đất đai và sinh nở .

Bây giờ bà Eva đang kế nghiệp công trình sáng tạo con người .

Chúng ta cần nhận xét như sau: Chỉ có ngày đầu tiên là Thiên Chúa tạo dựng “ánh sáng” từ hư vô. Sau đó, từ những vật đã được tạo dựng trước đó: nước và đất, Ngài dựng nên mọi thứ khác:


“Thiên Chúa phán: "Phải có ánh sáng...” c.3
Thiên Chúa phán: "Nước phía dưới trời phải..” c.9
Thiên Chúa phán: "Đất phải sinh thảo mộc..” . c.11
Thiên Chúa phán: "Nước phải sinh ...” c.20
Thiên Chúa phán: "Đất phải sinh ra...” c.24

Và từ đất, Ngài dựng nên Adong Eva, và người trao nhiệm vụ cho hai người: Thiên Chúa phán với họ: "Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất." (c 28)

Hiểu ra đươc bài học ấy, tuy có hơi muộn, Bà Eva thốt lên: “Kaniti ish et hashem” Giá mà bà mang thai và nhận được ngay điều kỳ diệu của sự sáng tạo con người đang xảy ra trong bụng bà vào những ngày còn trong vườn Địa đàng, hẳn bà hiểu rằng, mình đang như Thiên Chúa đấy thôi ! Cần gì phải nghe lời xúi bậy của Tên Lường Gạt ?

 

Nhưng nay Ngài đã có người đồng sự Ngài ban cho Evà cộng tác vào việc sáng tạo. Bởi thế mà Evà hưng phấn thốt lên: “Kaniti ish et hashem.


Từ trước đến giờ chỉ có một Đấng Sáng Tạo. Ngài đơn độc đảm nhận mọi việc tạo dựng từ cỏ cây cỏ muông thú cho đến cát biển sao trời. Nhưng nay Ngài đã có người đồng sự Ngài ban cho Evà cộng tác vào việc sáng tạo.

Bởi thế mà Evà hưng phấn thốt lên: “Kaniti ish et hashem.

Ý Bà muốn nói: “Đây, xem này, tôi cùng với Thiên Chúa. chúng tôi đã tạo ra con người bé tí này đây ! Tôi đã chia xẻ khả năng sáng tạo với Thiên Chúa.

 

5-

“Kaniti ish et hashem.” Bây giờ chúng ta lưu ý đến từ cỏn con “et” súyt bị chúng ta bỏ sót trong câu nói của bà Eva .

Trong tiếng Pháp và tiếng Anh, động từ nào có trực tiếp túc từ thì cấu trúc của câu nói là verbe-complement d’objet direct, (Verb- Direct object). Hai ngữ tố này nằm liền sát bên nhau, không có ngữ tố nào giữa. Ví dụ: “Je vois le ciel” hay “I kick the ball

Nhưng tiếng Dothái có từ tố bắt cầu giữa động từ và trực tiếp túc từ. Điều đó đôi khi làm phong phú thêm cho ý nghiã của câu văn cần diễn tả, đôi khi lại tố giác một thay đổi tinh tế trong ý nghĩa của câu nói :

Điều thú vị ở câu nói này nằm ở chổ, bà Eva có thể nói: “kaniti ish et hashem” hay “kaniti ish im hashem.

“Et” và “im”, cả hai đều có nghĩa “với- avec-with”. Nhưng ngữ tố “et” nói lên sự phụ thuộc về dụng cụ, còn ngữ tố “im” nói lên sự phụ thuộc về nguyên nhân.

Nghĩa là nói “kaniti ish et hashem” đồng nghĩa với: “Nhờ Chúa (như một dụng cụ), tôi sở đắc được một con người.

Còn nói “kaniti ish im hashem” là muốn nói “Thiên Chúa và tôi, chúng tôi là đồng tác giả khiến tôi sở đắc được một con người.

Đứa con đầu tiên do bà tạo ra qua việc sinh nở rất quan trọng với Bà. Bà tự hào về nó. Bà hãnh diện được ngang hàng với Thiên Chúa tạo hóa, nếu bà dùng chữ “im”. Nhưng bà kín đáo muốn chiếm phần hơn, nên bà dùng chữ “et”.

Nói cho ngay, cũng khó mà trách được bà, vì mọi điều kiêntự nhiên đều cho phép bà tự hào vì khả năng của mình: Chồng đặt tên cho bà là “Eva- Chavah” nghĩa là “Người Mẹ của Chúng Sinh (chai)”. Đây là tên riêng của bà, trong khi “ađam” chỉ là tên chung chỉ “con người. Chỉ mình bà thụ thai. Adam dĩ nhiên là không rồi ! Bà mang nặng chín tháng mười ngày.

Đứa con đầu là niềm vui và là niềm tự hào thì đúng rồi.

Hơn nữa bản văn không nhắc đến chi tiết bà Evà có đau dạ khi chuyển bụng lâm bồn không. Lời nguyền xưa trong vườn Điạ đàng dưòng như đã trôi vào quá khứ. Hoặc có khi là do niềm vui lúc sinh con đã lấn át cả nỗi đau lúc chuyển dạ.

Không nghe thấy tiếng khóc vì đau đớn, nhưng chỉ nghe tiếng cười tự hào lúc sinh Cain .

 

6-

Khi sinh Abel, bà Eva không còn thốt lên lời nào, không nói lên niềm tự hào.

“Bà lại sinh ra Abel, em ông.” Kinh thánh chỉ đơn giản ghi lại thế.

Abel sinh ra chỉ như một cái bóng của anh Cain. Cain là đại thụ, còn Abel chỉ như cỏ cú !

Có phải là hai anh em sinh đôi hay không ? Chúng ta không biết chắc, tuy có người nghĩ thế . Có phải vì có thêm người em, Abel, nên Cain không còn được cha mẹ cưng chiều như trước, vì thế ông âm ỉ một nỗi giận hờn, một lòng ganh ghét ? Chúng ta có quá ít chứng cớ để quyết chắc thế.

Có điều Abel chỉ được nhắc đến trong có bốn câu ngắn: lúc sinh ra, nghề nghiệp, lúc dâng lễ vật và cái chết .

“Abel làm nghề chăn chiên, còn Cain làm nghề cày cấy đất đai.”

Kinh thánh bắt đầu liệt kê danh sách cách nghề thịnh hành lúc bấy giờ: Chăn nuôi và đồng áng. Hai nghề cơ bản mà các nền văn minh đều bắt nguồn. “Abel làm nghề chăn chiên”.

Nghề của chàng phản ánh lời truyền của Thiên Chúa trong vườn Địa đàng: “ Thiên Chúa phán: "Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để con người làm bá chủ cá biển, chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất." ... Thiên Chúa ban phúc lành cho họ, và Thiên Chúa phán với họ: "Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất. Hãy làm bá chủ cá biển, chim trời, và mọi giống vật bò trên mặt đất." (Stk 1:26,28 )

Đó là tình hình trước khi xảy ra chuyện ăn trái cấm. Lúc ấy con người mang hình dạng “giống hình ảnh Thiên Chúa”. Thế giới đang hài hoà. Và mọi chuyện, mọi sự đang “rất tốt đẹp.

 

Còn Cain làm nghề cày đấy đất đai .

Nghề của Cain phần nào đã được tiên báo trong vườn Địa đàng: “Ngày ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa làm ra đất và trời, chưa có bụi cây ngoài đồng nào trên mặt đất, chưa có đám cỏ ngoài đồng nào mọc lên, vì ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chưa cho mưa xuống đất và không có người để canh tác đất đai.” (Stk 2: 5)

Sau khi con người sa ngã, việc đồng áng trở thành nghề chính: “ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa đuổi con người ra khỏi vườn Ê-đen để cày cấy đất đai, từ đó con người đã được lấy ra.” (Stk 3:23)

Như thế phải chăng Cain, hậu duệ đầu tiên của loài người, đã chăm chỉ vâng nghe lời Thiên Chúa, thi hành đúng như điều Thiên Chúa ấn định: “cày cấy đất đai” ?

Mà có lẽ như thế thật.

Nhưng đó là lúc ban đầu.

 

Nhưng chẳng có người chăn đoàn súc vật nào lại chấp nhận cho đoàn vật của mình bị chắn lối, hay bị hạn chế. Với họ, đất đai phải là không gian rộng mở cho đoàn vật của mình thong dong ăn cỏ. Abel – hơi thở phù du cũng thế. Hàng rào bao bọc phần đất sở hữu cũng đồng nghĩa với rào cản chắn lối tự do .


Vì cái tên “Cain” của ông có thể đã cung cấp cho chúng ta cái lý do gây nên chuyện . Như chúng ta đã nói “Cain – kayin” còn có nghĩa là “kaniti -sở hữu .“ Cain không chỉ “cày cấy đất đai”, ông còn “sở hữu đất đai.”

Để chiếm hữu đất đai, cho kẻ khác biết phần đất đai đó là của mình, ông phải rào dậu, chắn lối, vây bọc đất đai bằng hàng rào.

Nhưng chẳng có người chăn đoàn súc vật nào lại chấp nhận cho đoàn vật của mình bị chắn lối, hay bị hạn chế. Với họ, đất đai phải là không gian rộng mở cho đoàn vật của mình thong dong ăn cỏ.

Abel – hơi thở phù du cũng thế. Hàng rào bao bọc phần đất sở hữu cũng đồng nghĩa với rào cản chắn lối tự do .

Sự khác biệt – và biết đâu cũng là sự xung khắc không chừng – còn sâu xa hơn, nếu chúng ta tản mạn thêm một chút .

Nghề nông cần đầu óc nhiều hơn. Cain phải biết nhìn trăng sao đọc thời tiết, biết lúc nắng lúc mưa, biết tính toán ngày gieo ngày hái. Cain làm hôm nay, nhung phải tính toán dành dụm thóc giống cho ngày mai. Cain cần nhìn xa thấy trước.

Cain không thể đi đây đó lang thang du mục, nhưng ông phải gắn liền với ruộng vườn đất đai. Ông phải định cư trên hay bên đất đai của ông.

Ông cần đất đai để canh tác, nhưng ông cũng cần nước nhiều hơn. Nếu ruộng vườn của ông không gần sông hồ mà phải ăn nước trời, ông muốn phần nào ao ước làm chủ được nắng mưa.

Nói tắt một lời, Cain làm chủ. Và vừa tự lực, ông vừa tự hào.

Abel chăn đoàn súc vật nhà nhã hơn. Đàn vật đi tới đâu, Abel du mục tới đó. Nguồn thực phẩm của ông là đoàn vật, nên ông chẳng lệ thuộc vào đất đai hay nhà cửa. Abel chỉ cần dẫn đoàn vật tới nơi có cỏ ngon và nguồn nước tốt . Rồi để mặc cho trời.

Abel đơn thuần. Cain phức tạp. Abel vô tư, Cain tính toán.

Khác biệt rõ nét, nhưng chưa hẳn là xung khắc, cho đến khi ...



Mời Đọc tiếp

1 2 3 4 5

Xem các bài viết khác trong Lớp Ngôn sứ , Khoá 15 GHHV Đà Lạt Việt Nam.